Theo giáo lý nhà Phật, mọi điều trên đời này tùy duyên. Hãy mở lòng với ba mẩu chuyện đơn giản và sâu lắng, có thể giúp bạn mở lòng ra…
Trong như lòng con trẻ
Có một bà mẹ đơn thân nọ vừa mới chuyển nhà, bà ta phát hiện hàng xóm là một gia đình nghèo khó, gia đình đó có một bà mẹ góa chồng và hai đứa con. Có một hôm mất điện, bà ta đành phải thắp nến lên cho sáng. Một lúc sau, có tiếng người gõ cửa. Bà ra mở cửa, thì ra đó là con của nhà hàng xóm.
Đứa bé hỏi: “Con chào dì, dì cho con hỏi nhà dì có nến không ạ?”. Bà ta thầm nghĩ: “Cái gia đình này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao? Tốt nhất không cho, cứ như thế họ sẽ ỷ lại mất”.
(Ảnh minh họa)
Nghĩ rồi, bà liền nói to một tiếng: “Không có!”. Đúng lúc bà ta đang chuẩn bị đóng cửa, đứa bé đó liền cười rạng rỡ và nói: “Con thừa biết là nhà dì không có nến mà”.
Nói xong, đứa bé liền lấy ra hai cây nến: “Mẹ và con sợ dì sống một mình không có nến nên con đem sang tặng dì hai cái để thắp sáng ạ”. Lúc này, bà ta vừa tự trách bản thân vừa cảm động rơi nước mắt, sau đó liền ôm chặt đứa bé vào lòng.
Chúng ta chỉ bất tiện có ba tiếng thôi
Ngày hôm đó, tôi may mắn đặt được vé về quê ngoại cùng với chồng, nhưng sau khi lên xe thì nhìn thấy có một quý cô đang ngồi ở vị trí của chúng tôi. Chồng tôi bảo tôi ngồi ở cạnh vị nữ sĩ đó nhưng lại không mời bà ấy nhường chỗ. Tôi phát hiện ra chân phải của bà ấy có chút trở ngại, lúc đó tôi mới hiểu tại sao chồng tôi lại làm như thế. Chồng tôi cứ đứng như thế suốt dọc đường về quê mà không hề có ý định lấy lại chỗ ngồi.
Sau khi xuống xe, tôi nói với giọng điệu của một bà vợ xót chồng: “Nhường chỗ là việc nên làm, thế nhưng đường về quê xa như thế sao không nói bà ấy đổi vị trí cho mình chứ”.
Chồng tôi đáp: “Người ta bất tiện cả đời rồi, còn mình chỉ bất tiện có ba tiếng thôi mà”.
Căn phòng miễn phí
Vào một đêm muộn đầu xuân, mọi người đều đã ngủ say, có một đôi vợ chồng tuổi đã cao bước vào một khách sạn, đáng buồn thay khách sạn đó đã hết phòng.
Nhân viên lễ tân không đành lòng để cho cặp vợ chồng đó lại đi tìm khách sạn, anh ta liền dẫn họ vào một căn phòng: “Có thể đây không phải là căn phòng tốt nhất nhưng ít nhất hai bác cũng không phải chạy đi tìm phòng nửa đêm nữa”. Cặp vợ chồng thấy căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ nên quyết định ở lại đó.
Ngày thứ hai, khi họ thanh toán, nhân viên lễ tân đó liền nói: “Hai bác không cần thanh toán đâu ạ, vì căn phòng hai bác ở đó là phòng của cháu. Chúc hai bác có một hành trình du lịch vui vẻ ạ!”.
Thì ra, nhân viên lễ tân đó đã ngủ một đêm tại quầy bàn để nhường phòng cho họ. Cặp vợ chồng hết sức cảm động và nói: “Chàng trai trẻ à, cậu là nhân viên lễ tân khách sạn tốt nhất mà chúng tôi từng gặp đấy. Cậu nhất định sẽ được đền đáp”. Chàng trai liền cười rồi tiễn cặp vợ chồng ra cửa và rồi nhanh chóng quên đi chuyện hôm đó.
Bỗng có một ngày, anh ta nhận được một bức thư, trong đó có một tấm vé đi du lịch New York một mình, chàng trai đi đến một căn biệt thự trang hoàng theo như chỉ dẫn trong thư. Thì ra, hai người mà anh ta tiếp đón trong đêm muộn hôm đó chính là một nhà tỷ phú cùng với vợ của ông ấy. Ông ấy đã mua tặng chàng trai một tiệm rượu lớn sau đó giao cho anh quản lý.
Ngẫm
Những câu chuyện ngắn, đơn giản kể trên có thể thật, hoặc là do người ta viết ra để răn dạy nhau. Tuy nhiên, những chuyện này chắc chắn không hiếm gặp trong đời sống. Tuy nhiên, những tầng nghĩa sâu xa cũng như sự vận hành kỳ diệu của những hành động nhỏ ấy thì ít người hiểu một cách thấu đáo. Cần phải hiểu rằng, ích kỷ dù lớn, dù bé nó đều chứa những mầm không lành. Sự sẻ chia dù lớn, dù bé đều mang trong mình nó những điều tốt đẹp.
Sống trên đời này càng tính toán so đo, đôi khi càng không chính xác, thậm chí sai lầm. Sự vô tư, trong trẻo, lòng tốt vô điều kiện dù rất bé, khi làm cho ai đó ta có thể quên đi, nhưng cuộc đời ghi nhớ và mang lại những điều tốt lành kỳ diệu.
Hãy yêu thương, sẻ chia với sự vô tư trong trẻo như trẻ thơ. Lòng tốt như hương thơm giữa đời, hãy để nó bay đi, đừng giữ lại…
=> Thế gian này, người cô độc nhất là cha, ít được ca tụng nhất cũng là cha
Null