Cách đây khoảng 10 năm, Kathmandu (Nepal) thường xuyên nằm trong danh sách những thành phố ô nhiễm nhất thế giới. Nồng độ bụi mịn PM2.5 cao hơn 20 đến 35 lần so với mức khuyến nghị của WHO. Chỉ số chất lượng không khí (AQI) tại Kathmandu nhiều thời điểm vượt ngưỡng nguy hiểm, buộc chính quyền phải đóng cửa trường học, khuyến cáo người dân hạn chế ra đường.
Trước thực tế trên, Chính phủ đã nỗ lực triển khai nhiều giải pháp, hướng tới "phủ sóng" xe điện, chuyển đổi giao thông xanh. Quốc gia này đặt ra mục tiêu đến năm 2030, xe điện sẽ chiếm 90% doanh số xe cá nhân và 60% xe chở khách bốn bánh.
Ô nhiễm không khí gia tăng buộc Nepal phải chuyển đổi phát triển giao thông xanh, thúc đẩy sử dụng xe điện.
Năm 2024, 76% ô tô mới bán ra ở Nepal là xe điện. Con số này chỉ xếp sau vài quốc gia như Na Uy, Singapore và Ethiopia trong khi mức trung bình của tất cả các quốc gia toàn cầu là 20%. Năm 2020, tại Nepal chỉ có 250 xe điện thì đến năm 2024 con số này vượt 13.000 xe.
Năm 2021, Chính phủ nước này đặt mức thuế hải quan và thuế tiêu thụ đặc biệt đối với xe điện ở mức tối đa 40%, so với 180% đối với xe chạy xăng dầu. Chính phủ cũng khuyến khích khu vực tư nhân phát triển hạ tầng sạc. Cụ thể, Cơ quan Điện lực Nepal đã xây dựng 62 trạm sạc, phân bố tại Kathmandu và dọc theo các tuyến quốc lộ. Chính phủ cho phép bất cứ ai cũng có thể xây trạm sạc, miễn gần như toàn bộ thuế nhập khẩu thiết bị, đồng thời hỗ trợ miễn phí máy biến áp, thành phần đắt nhất trong hệ thống.
Hiện các doanh nghiệp đã lắp đặt khoảng 1.200 trạm sạc, trong khi các hộ dân có thể đã trang bị hàng nghìn trạm sạc nữa. Giá điện dành cho trạm sạc được ấn định ở mức thấp hơn giá thị trường. Với biểu giá này, việc đổ xăng cho xe truyền thống tốn gấp 15 lần so với sạc một chiếc xe điện. Sự chênh lệch đó đã tạo ra mô hình kinh doanh khả thi cho các khách sạn, nhà hàng và các cơ sở ven đường tham gia lắp đặt trạm sạc tư nhân.../.